- Đừng khóc , anh sẽ trở về bên em , mèo nhỏ ạ . – anh ôm nó vào lòng
- Anh hứa đừng bỏ em nhé – mèo nhỏ thút thít
- Anh hứa , em ở lại với mẹ ngoan nhé , rồi anh sẽ về tìm mèo nhỏ của anh mà . Thôi tới giờ rồi anh đi nhé mèo nhỏ , nghe lời mẹ đó – anh hôn lên trán nó rồi bước lên chiếc xe đen huyền đi mất
Mèo nhỏ nhìn theo chiếc xe lăn bánh càng ngày càng xa đi , nó buồn lắm , nó nghĩ rằng ai cũng lần lượt bỏ nó mà đi . Ba nó đi theo một người khác vì thứ gọi là tiền , bà ngoại nó cũng mất trong một vụ tai nạn giao thông , giờ lại là Ken ; người nó thương yêu nhất , luôn làm nó cười làm nó thật bình yên khi bên cạnh anh , anh đi Mỹ cùng với gia đình rồi . Giờ chỉ còn nó và mẹ , nó tủi thân , nó cô đơn , một con bé 13 tuổi mà trong 1 năm phải chứng kiến tất cả sự xa cách , sự mất mát người thân , sự xua đuổi của bạn bè . Nó ôm lấy mẹ người thân cuối cùng của nó , ôm thật chặt vì nó sợ khi buông ra mẹ cũng sẽ bỏ nó đi . Mẹ nó nhìn nó thương nó thương cho đứa con gái đang trong cái tuổi dễ tổn thương nhất mà lại hứng chịu những tội lỗi của người lớn , hứng chịu những sự mất mát đau lòng , chịu đựng sự xua đuổi của các bạn cùng lứa . Bà muốn hứng chịu tất cả sự đau buồn của con , bà trách sao ông trời nỡ làm cho đứa con gái bé nhỏ của bà phải sống trong cái cảnh như thế này . Bà muốn những điều tốt đẹp đến bên nó , bù đắp cho nó , bù đắp những khoảng trống trong tim nó . Bà ước chi thời gian sẽ làm những vết thương đó lành lại , thà rằng để lại những vết sẹo cuộc đời còn hơn là phải nhìn thấy đứa con của mình sống trong nước mắt , sống trong tổn thương …
~oOo~ 2 năm sau
- Mẹ ơi , con nhận được học bổng trường R.S rồi này – Nó chạy vào quán ăn nơi mẹ nó làm phụ việc tại đó
- Ôi con gái mẹ giỏi quá – Bà xoa đầu nó
- Cháu giỏi quá Bảo Ly – Mọi người vây quanh nó khen ngợi
- Dạ , mấy bác cứ nịnh cháu – Nó ngượng
“ Ôi cám ơn trời đã cho con tôi vui vẻ trở lại “ Mẹ nó nhìn nó tươi cười mà thầm cám ơn trời . Sau khi khoe kết quả với mọi người trong quán , nó tạm biệt mọi người đi về . Trên đường về nhà , nó cứ tung tăng ca hát , nó vui , vui lắm đấy chứ , vui vì 3 đêm liền ôn thi của nó không uổng tí nào , nó đã đạt số điểm tuyệt đối của trường R.S . Trường R.S là một trường cấp 3 lớn khắp nước với vốn đầu tư của nước ngoài , thiết bị tân tiến , rộng rãi , cách dạy học thoải mái nhưng có tính chuyên môn cao ,… phải nói đây là niềm mong ước của tất cả học sinh gia đình kha khá như nó . Về tới nhà , nó chạy vào phòng ngủ của nó , lấy bức ảnh của một người con trai và đó là Ken :
- Anh Ken ơi em đậu vào trường R.S đó , em có giỏi ko này ? Anh đã hứa sẽ về với mèo nhỏ đó ! Em sẽ ráng học , em sẽ ráng đợi anh , đợi anh về với mèo nhỏ nha ! Mèo nhỏ sẽ không khóc , mèo nhỏ sẽ cố gắng không khóc nữa nhé ! Anh mau về với mèo nhỏ nhé !
Nó cố gắng không khóc , nó nuốt nước mắt vào , nó sẽ cười , nó không được khóc , vì khóc anh Ken sẽ giận . Nó đặt tấm ảnh lên bàn rồi đi thay đồ , nó bắt tay vào những công việc thường ngày như là lau nhà , giặt đồ , dọn dẹp nhà cửa , … “ Phù xong rồi “ nó ngồi ịch ngay giữa nhà một lát rồi đứng dậy, nhìn vào cái đồng hồ treo trên tường “Á , gần 4h chiều rồi sao , mua thức ăn về thôi “ nghĩ vậy nó vội thay đồ chạy như bay đến chợ gần nhà . Đến chợ đi tới gian hàng nào ai cũng khen ngợi nó muốn nổ luôn cái mũi , nó cứ cười khiến ai cũng chạnh lòng thương cho nó vì cái quá khứ không mấy là vui của nó , ai ai trong chợ đều yêu quý nó vì cái tính vừa trẻ con vừa tốt bụng của nó . Mua hết mọi thứ nó cần rồi nó tạm biệt mọi người đi về . Về tới nhà thấy mẹ đang đứng trước cửa nó chạy đến hỏi :
- Ủa sao mẹ về sớm vậy ? Quán có chuyện gì à ?
- Không đâu , mọi người hôm nay đóng cửa sớm để mở tiệc chúc mừng con nhận học bổng của trường R.S đấy , con lên tắm rửa thay đồ nhanh đi , đồ ăn để đó mẹ xếp vào tủ lạnh dùm cho . Nhanh đừng để người lớn chờ nhé ! – Bà đẩy nó vào nhà với cái mặt ngơ ngác như con nai tơ
~o0o~
Phan 2
© Xomquynhpro
Y!M:ghostbaby_147